Mới mười tuổi ông thấy rằng ai cũng cho tên họ của mình là vô cùng quan trọng.Bạn cho là "lố bịch", là vô lý ư? Cái đó là quyền của bạn.Họ không hiểu rằng bạn cũng vậy mà tôi cũng vậy, chúng ta đều không muốn mua - nghĩa là tiêu tiền - mà chỉ muốn giải quyết những vấn đề riêng tây chúng ta thôi.Rồi chị coi, chắc chắn chị sẽ vừa ý tôi lắm".Bức thư ấy, tôi chép lại đây.Ông đem bộ đồ đó lại tiệm, phàn nàn với người làm công đã bán bộ đồ đó cho ông.Bạn đặt nó luôn luôn trên bàn giấy và thường mở nó ra.Al Smith cũng như Charles Schwab, như Platt, biết rõ năng lực vô biên của sự khêu gợi tức khí.(Vậy mà nhiều người dám cho rằng bà đần độn vì không thuộc sử ký!).Nét mặt ông Pullman tươi hẳn lên, rồi ông mời: "Ông vô phòng tôi.
