Năm 21 tuổi, lại thêm một lần dại dột khi quyết định thành lập hãng máy tính Apple với số vốn chỉ là.Chỉ có khoảng 200 chiếc được bán ra, quá nhỏ nhoi trước số lượng tiêu thụ của “đại gia” trong lĩnh vực công nghệ thông tin lúc bấy giờ là IBM.Theo Jobs, Apple có được sự độc quyền về giao diện đồ họa ít nhất trong 10 năm.Bởi như ông nói, ông yêu tha thiết, yêu cuồng si công việc này và dù bị từ chối, cảm giác ấy vẫn còn nguyên vẹn.Theo ông, khách hàng rất thông minh và vì thế họ sẽ phải cân nhắc khi quyết định mua nhạc.Bởi thế, Jobs phủ nhận ý kiến iPod có thể mất nét đặc sắc của nó vì tính bình dân bằng một lập luận đầy hình ảnh và hài hước.Cuốn sách này viết về một phần đời và nghề của một người đàn ông kỳ lạ.Một số website, như “những tin đồn về Mac OS” nhiệt tình tường thuật những tin đồn về Apple.Như một kẻ si tình bị ruồng bỏ, ông chán nản, tuyệt vọng và tất nhiên cũng cố gắng níu giữ nó bằng cách này cách khác.Tôi ba mươi tuổi rồi”! Và thế là ông ra đi với bao dự định chưa làm được.
