Hai tiết lịch sử cuối được nghỉ vì cô giáo bị bệnh.Không thích đọc văn nhưng lại thích viết văn.Không còn được giành ăn, không còn được đấu khẩu với chị bỗng dưng tôi cảm thấy thật khó chịu.Nhưng chỉ một lúc sau, như có lực hút vô hình, tôi lại châm chú nhìn bà cụ ấy.Chợt phía sau có một bóng người bước đến.Hậu nói là dẫn cả bọn đi uống mía, nhưng thật ra lại dẫn cả bọn đi vòng vòng mệt khô cổ họng rồi phán một câu tỉnh nguội: “Ủa, tao nói là dẫn cả bọn đi uống nước miếng mà, đâu phải nước mía, tụi bây nghe nhằm rồi! Cổ họng đứa nào cũng khô cả rồi phải không, vậy là đạt chỉ tiêu đề ra rồi còn gì! he.Một lần nọ, chị Da đỏng đảnh nói với Cục Ghét:Quán hôm nay trở nên đông lạ thường, mà cũng phải, mùa Valentine mà.Hôm qua sinh nhật cô ấy, hú vía, may mà mình kịp nhắn tin chúc mừng.Cảm giác cô đã đúng, trước mặt cô là Lâm Vinh, bằng xương bằng thịt.