Có nó thì đau nhưng không có nó thì bạn lại trở thành vô cảm thật rồi.Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về.Sáng nay 8 giờ bạn dậy.Con người cần được ôm ấp, vuốt ve.Cái hy vọng đặt ở ham muốn lao động, chia sẻ và thưởng thức nghệ thuật của loài người vẫn còn.Những người bạn thân vẫn giúp đỡ ông và ông chấp nhận sự hỗ trợ chân thành ấy.Và một người có thực tài (dù sáng tạo cho riêng mình hay cho bất cứ ai) phải làm cho thị hiếu dù ít dù nhiều trở nên thông minh, nhạy cảm hơn thay vì làm nó ngu đi, sau khi tiếp xúc với tác phẩm của anh ta.Người ta, người ta lấy đấy chứ.Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa…Bạn biết đó chỉ là một cảm giác, một quan niệm truyền khẩu chung chung.