Tôi rán nhận xét kỹ về cá tính của tôi, rán nhận định xem tôi ra sao.Hai nẹ con tôi nằm cạnh bên nhau trên giường.Tôi để nó reo 14, 15 lần rồi mới có đủ can đảm lại nhắc ống lên nghe, vì tôi biết trước rằng nhà thương kêu tôi và tôi hoảng sợ.Ông trả lời: "Chẳng khi nào thân phụ tôi lại rỗi thì giờ nghĩ đến những kẻ mà người không ưa".Đêm ấy tôi không thèm uống sữa nóng trừ bữa nữa.Đọc bài tựa cuốn Đắc nhân tâm: bí quyết của thành công, bạn đã được biết qua về lối sống, mới đầu long đong, sau thành công rực rỡ của Dale Carnegie; ở đây chúng ta không nhắc lại nữa, chỉ kể cách ông viết cuốn Quẳng gánh lo đi.Khi hay tin, bà nổi giận đùng đùng - và 50 năm sau, bà vẫn chưa nguôi.Bà thuật lại rằng, thời niên thiếu, bà hết sức nhút nhát, luôn luôn lo lắng, sợ những lời ra tiếng vào.Tôi lo lắng mệt nhọc đến mức mất 17 ki lô.Tôi cho rằng tôi dự một phần trong công việc tăng hạnh phúc của người khác lên một chút.