Vậy mà ông có cách nhớ được cả tên, những người thợ máy ông đã gặp.Giọng hung hăng như muốn bảo: "Chú nói dối, chú ơi! Tôi đi guốc trong bụng chú rồi!".Cha nó hết lời khen nó rồi kết: "Con đừng làm dơ cái giường đó chứ!" - "Không! Không khi nào!".Bông có mắc gì đâu, nhất là lúc giữa mùa.Cha đã đòi hỏi con nhiều quá.Mới rồi, tôi gởi một tờ phỏng vấn có nhiều câu hỏi cho 1.Rồi lần lần ông dịu giọng vì thấy rằng chúng tôi hỏi những điều đó không phải vì tò mò mà vì cái lợi của ông.Nhà chế tạo ngắm nghía hồi lâu không nói nửa lời rồi tuyên bố: "Để tôi suy nghĩ ít bữa".Một lúc sau, ông Eastman mở một tủ kính, lấy ra một máy chụp hình, cái máy thứ nhất của ông, do một người Anh bán cho ông.Sự cải cách đó rất được hoan nghênh: người ta thấy tờ báo có vô số bài hay.
