Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.Loại sách để học đó ở Luân Đôn không thiếu gì.Thưa bạn, tôi nhiệt liệt lập lại rằng tôi viết cho bạn đấy.Muốn được công bình, tôi phải nhận rằng ông ta phí rất ít thời gian trước khi đi làm lúc 9 giờ 10 phút.Bạn sẽ thấy kết quả.Hôm đó, bạn không bỏ ra 45 phút để sửa soạn đi ngủ.Xã hội càng văn mình, phát triển thì con người càng phải đương đầu với những vấn đề khó khăn, nan giải, thời gian sống bị chia sẻ cho nhiều mối lo toan khác nhau, khiến cho chúng ta đôi lúc cảm thấy như đời mình bị rút ngắn lại.Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.Bạn lại còn số vốn vĩ đại là 44 giờ từ 3 giờ chiều thứ 7 đến 10 giờ sáng thứ 2 nữa (Bên Anh nghĩ cuối tuần như vậy).Nếu buổi sáng, bạn bước lên xe với cặp tạ để luyện bắp thịt hoặc trọn bộ Bách khoa mười cuốn để học thêm, thì người ta chú ý đến bạn ngay.
