Một buổi chiều nọ, người nông dân nghe con bò đực phàn nàn với con lừa về công việc nặng nhọc của mình:- Bệnh mẹ tôi lại trở nặng.- Kìa, đó là người giàu nhất tại vương quốc Babylon đấy! Trông ông ấy bình thường như bao con người khác thôi mà.- Chia chứ, chia chứ! – Ông Nana-naid nói ngay.Ông cảm thấy thật xót xa nên chìa cho anh ta một cái bánh.Vì vậy, bây giờ tôi cảm thấy hết sức hoang mang.- Arkad! – Nhà vua hỏi – Có phải nhà ngươi là người giàu có nhất tại Babylon này không?Vào lúc đó, trời rất tối nên tôi không thể quan sát được bầy cừu của ông ấy, nhưng căn cứ vào tiếng kêu, tôi đoán số lượng cừu chắc phải rất nhiều.Vì nó là phần thưởng xứng đáng do công sức lao động vất vả của anh làm nên, không ai có quyền buộc anh phải chia sớt cho người khác, trừ phi đó là ý muốn của anh.- Anh là một chàng trai trẻ biết tiết kiệm và không phung phí hết số tiền kiếm được.
