Cứ thế, nhà văn viết, bỏ qua tất cả những lời phê bình.Cháu phải nghiêm khắc với mình và sửa ngay.Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì.Gieo hành vi gặt thói quen, gieo thói quen gặt tính cách, gieo tính cách gặt bản chất.Người ta mang nó đi như một mẫu vật tượng trưng cho thảm họa chiến tranh.Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng.Và thường thì tôi giết nhưng không để hắn chết.Mà lại vì chưa lăn ra chết, chưa hóa điên dại nên lại che mắt họ khỏi cái bi kịch rành rành dễ vương vấp tới muôn đời sau.Cậu em hướng dẫn tận tình.Thiếp đi với bàn tay nàng run rẩy trên ngực…
