Sớm nay, thấy bạn (dùng chiến thuật) ngồi thừ trên giường.Nếu ai là tất cả mà chẳng là gì cả thì tức là người đó (hoặc gì gì đó) đang chơi.Để đỡ tình cờ lặp lại.Sách cũ thì cũng đừng xé chứ.Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn.Chỉ có nó mới biết những gì nó để rơi là gì.Ta cõng nàng đi trên sóng.Sự ngồi im trên giảng đường, trên xe máy, trong khuôn viên bệnh viện mà không có gì làm… giết chết bạn.Và bạn nhận ra, bạn ngủ để lẩn trốn chúng.Rất tiếc, tôi ạ, biết đâu tôi là một độc giả tồi.
