Sáng dậy tôi có quyết: "Nắm lấy ngày hôm nay" để tận hưởng 24 giờ đó không?Nhưng làm sao có thể thản nhiên, vui vẻ thì Khổng Tử không chỉ cho ta biết.Tôi ngạc nhiên thấy họ hợp tác với những tình thế không thể tránh được và đời họ tuyệt nhiên không có ưu tư gì hết.Những cây quanh năm tươi ấy biết uốn thân, cành dưới sức nặng, biết cái đạo hợp tác với những tình thế không tránh được.Mà những người đọc qua bài đó, một tuần sau chắc chẳng còn nhớ đến nữa.Lần thứ ba cũng thôi miên họ, nhưng bảo họ rằng họ mạnh, thì họ có thể bóp được 71 kí lô.Riêng tôi, tôi thấy khó, khó ghê.Tình thế nguy ra sao? Có thể tệ hơn được không? Có thật là vô hy vọng không?Tôi còn mê mải với một lý tưởng đang giá gấp ngàn lần thể chất tôi.Bạn nên lại hỏi một vài người làm trong ngân hàng quen của bạn, nhờ họ chỉ cho một công ty ngay thẳng mà ho biết.