Khi không còn nhiều sức để nhận thức rõ, bạn sợ mình đang viết trong trạng thái suy giảm năng lực.Sinh viên nộp đơn cho giáo viên, có gì là nhục.Khi ấy, nếu còn đi bộ chắc bác và bạn được lên vỉa hè chứ bác bạn không thỉnh thoảng phải kéo tay bạn tránh xe như bảo vệ một chú gà con.Bác gái châm chích cay đến mấy cũng không hấp dẫn hơn cái vị nàng thuốc lào …đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên.Giọt nước mắt như trộn lẫn ánh sáng, thương đau, hạnh phúc.Anh chỉ đọc chứ có phải người làm nghiên cứu đâu.Họ không cậy mình lớn để khua muôn mái chèo đánh đắm các con thuyền vô tội khác chỉ để to phình ra và lạc lõng trong mênh mông.Tôi đang làm cái việc đỡ cho các nhà nghiên cứu mình về sau.Và tiếp tục viết những chữ BÀI LÀM.Đã lâu rồi, em không nồng nàn như thực tại.
