Nguyên tắc tôi mô tả ở chương sau đã được trình bày cô đọng trong bài diễn văn này.Thận trọng quá mức - xu hướng chỉ nhìn thấy mặt trái của vấn đề; nghĩ và nói về những thất bại có thể xảy ra thay vì tập trung nhận thức tìm kiếm phương tiện để đạt kết quả; biết tất cả mọi con đường dẫn đến thất bại đồng thời không muốn tìm cách để tránh; thói quen chờ đợi ôthời cơ của mìnhằ, lâu dần trở thành thế giới quan; hồi tưởng về những kẻ không may mà quên người chiến thắng; suy luận theo kiểu: ôÔi dào, vô ích! Đánh bùn sang ao!ằ; thái độ bi quan dẫn đến việc dạ dày không tiêu hóa nổi, không thải được cặn bã ra khỏi cơ thể, nhiễm độc, rối loạn hô hấp và dễ mắc bệnh.Còn tôi, tôi nhìn thấy một nhà doanh nghiệp nhỏ mạnh bạo, tham vọng và tự tin; niềm tin vào bản thân nhân gấp đôi vì cậu tự quyết định kinh doanh và đã chiến thắng.Thành phần sợ bệnh tật luôn tồn tại trong nhận thức của mỗi người.Kiếm thức ăn và quần áo mặc đối với tôi lúc nào cũng khó khăn.Phải làm sao cho giàu sang yêu thích mình!Mỗi một người trong số chúng ta đã nhận được không biết bao nhiêu món quà không mất tiền này! Và họ hàng nữa chứ (đặc biệt là những người gần gũi nhất)! Tôi cho rằng những cha mẹ nào dùng phê phán để nuôi dạy con cái và tạo ra cho con mình mặc cảm kém giá trị đội lốt người, phải liệt vào hàng tội phạm (bởi vì đây là loại tội ác xấu xa nhất!).Nếu như bạn có thể hiểu được chân lý đơn giản này, bạn sẽ tự mình tin rằng bí quyết của cuộc sống hoạt động, sáng tạo, làm kinh doanh tích cực là ở vấn đề thăng dục.Muốn nói gì thì nói, điều khiển thế giới và nền văn minh nhân loại vẫn là cảm giác.Muốn đến được mục tiêu này phải đi qua sáu bước rõ ràng và thực tế.
