Phải chăng người ta có thể khám phá lại các giáo lý đã thất truyền về tầm quan trọng của thân xác hay xây dựng lại chúng từ các mảnh vụn hiện hữu?Thái độ “vô vi” đích thật hàm ý nội tâm không phản kháng và cảnh giác cao độ.Bất kỳ lúc nào phải chờ đợi ở bất cứ nơi đâu, bạn hãy sử dụng khoảng thời gian đó để cảm nhận cơ thể nội tại của mình.Cho nên bất kỳ lúc nào có thể, bạn hãy tạo ra khoảng trống, khoảng không gian trống trải, để bạn tìm thấy sự sống ngay bên dưới hoàn cảnh sống của mình.Dù là trường hợp nào đi nữa, thì điều quan trọng không phải là vấn đề liệu bạn có thể gắn một nhãn hiệu do tâm trí chế tạo ra cho xúc động đó hay không, mà là vấn đề liệu bạn có thể cảm nhận được nó càng nhiều càng tốt hay không.Bạn không cần phải lên án.Khó mà giải thích cho rõ được.Ngoài thời điểm này không thể có sự cứu rỗi nào nữa.Dù bạn đang ở bất cứ đâu, hãy hiện trú toàn triệt ở đó.Không có không gian, bởi vì không có vật gì cả.