Tôi trở về, tươi tỉnh.Vì hiểu vậy nên ông Abraham Lincoln đã để lại cái danh là có tài dẫn đạo quần chúng bực nhất trong lịch sử loài người.Nhưng ông không tiến được một bước nào hết.Tôi tự hỏi: - Lần đó, ta đã lỡ lầm chỗ nào? - Đã hành động khéo chỗ nào? Có thể khéo hơn được không? Ra làm sao? - Sự lôi thôi đó cho ta bài học gì? Có khi tự xét như vậy, tôi thấy đau khổ lắm, có khi tôi lấy làm lạ lùng sao đã lầm lỡ nặng nề như thế được.Ông nói rằng không biết và khuyên tôi hỏi "Nghiệp đoàn kiến trúc sư".Bạn coi hai cặp gặp nhau ngoài đường: hai người đàn ông họ chỉ ngó nhau thôi, còn hai người đàn bà thì ngắm nghía tỉ mỉ quần áo, trang sức của nhau.Nhờ trí nhớ kinh dị đó mà Jim Farley đi cổ động đắc lực cho ông Franklin D.Một đứa con nít ban sơ học cũng không bao giờ lầm lẫn như vậy.Đến lượt ông, ông hỏi lại họ: "Bây giờ, các thầy cho tôi biết tôi hy vọng ở các thầy được những gì?".Hai người giỏi nhất trong nghề bán hàng chung nhau viết một cuốn sách về nghệ thuật dụ khách mua hàng.